Trái Xay và “Mặt Trời Bé Con” mlefood, January 24, 2025 Trái xay và “mặt trời bé con” không thể phai mờ trong ký ức. Từ xa cô bé đã thấy những bông hoa vàng khẽ đu đưa trên vòm cổng thư viện. Tường bao trắng, cổng màu xanh nhạt. Thư viện thành phố là một biệt thự xưa trang nhã kiểu Pháp nằm bên con đường hiền hòa. Từ đầu năm lớp 10, cô bé đã nhiều lần đến đây mượn sách, học bài. Mùa hè này, đây là nơi trú ẩn yêu thích của cô. Dựng xe đạp vào góc sân, cô quay đầu và giật bắn mình trước một bàn tay đưa ra tấm vé ghi số 1. Ngước nhìn lên, một anh chàng cao lớn đang mỉm cười nhìn cô: “Vé xe của bé nè.” Cô cầm vé, lòng thắc mắc anh này ở đâu ra vậy. Cô thủ thư đứng tuổi đặt sách lên bàn, cười nói với cô: “Mùa hè thư viện nhiều bạn đọc, nhiều xe nên cô nhờ cậu cháu đi bộ đội về tới coi và xếp xe đó con.” Cám ơn cô thủ thư, cô về chỗ ngồi. Cô thường chọn chiếc bàn nhìn ra cổng thư viện để ngẩng lên là ngắm được hoa vàng, hay đôi lúc thả hồn ra con đường vắng đầy nắng ngoài kia. Buổi sáng trôi qua thật nhanh, đã đến giờ về. Chỉ còn duy nhất chiếc xe của cô trong sân. Cô đưa vé, ngập ngừng chưa biết nói sao thì đã nhận một nụ cười thấu hiểu: “Không có tiền giữ xe đâu bé à.” Cô gật đầu cảm ơn, trong lòng thầm nhủ người ta lớn vậy rồi mà cứ bé ơi bé à như con nít, hừ. Trận mưa chiều hè đến nhanh và đi cũng nhanh. Không khí mát rượi. Dắt xe ra về, mắt cô ngừng lại ở nhánh hoa vàng trên chiếc bàn nhỏ của anh giữ xe, cạnh một cuốn sách. “Hoa bị mưa làm gãy đó, bé muốn đem về không?” Cô giật mình, đỏ mặt: “Dạ… thôi.” “Hoa huỳnh anh có độc, bé cẩn thận đừng ăn là được.” Cô tròn mắt: “Không phải hoa này kêu là hoa chuông vàng sao?” “Chuông vàng, hoàng anh, quỳnh anh, nhiều tên lắm, nhưng tên đúng của nó là huỳnh anh.” Nhánh hoa vàng đã nằm gọn trong giỏ xe, kèm theo một nụ cười tinh nghịch: “Bé nhớ có đói cũng đừng ăn nghe.” Cô lí nhí cám ơn. Trên đường về, cái tên “huỳnh anh” cứ lặp lại mãi trong đầu. Hóa ra giờ cô mới biết tên loài hoa quen thuộc và dễ thương này. Hoa huỳnh anh I Hoa 24h, “Huỳnh anh”, YouTube Chiều nay cô tới muộn nên chỗ ngồi quen thuộc đã có người. Cô chọn chiếc bàn nhỏ sát cửa sổ, quay lưng lại bức tường hình vòm của ngôi nhà. Đang chăm chú đọc sách, cô chợt nghe tiếng nói chuyện nho nhỏ bên ngoài. “Anh chăm cây thiên lý này hay ghê, đã ra hoa rồi.” “Anh chỉ tưới cây, bón phân chút thôi, có gì đâu.” “Em đem cây đàn cho anh mượn nè, anh hát bài gì đi.” “Bây giờ không được, đừng làm ồn.” Cô lén quay đầu nhìn qua cửa sổ. Một cậu trai cỡ tuổi cô ôm cây đàn guitar trong lòng thở dài thườn thượt, còn anh giữ xe đang chăm chú đọc sách. Cuối buổi, cô bỗng nghe một mùi hương thoang thoảng dịu ngọt. A, mùi dạ lý hương! Cô chợt nhớ giàn thiên lý ngoài sân dạo này xanh tốt hẳn lên, tỏa bóng mát rượi. Thư viện không còn ai, cô ngần ngừ bước tới cửa rồi dừng lại. Tiếng đàn guitar thanh thoát làm nền cho giọng hát trầm ấm: “Biển chiều đầy sóng vỗ, chúng ta hát ca vui như trẻ thơ, bao năm dưới mái trường mộng mơ, ta như con sóng nô đùa…” (“Em vẫn như ngày xưa”, Trần Tiến) Tiếng đàn và giọng hát bay lượn nhẹ nhàng như một chú bướm xanh nho nhỏ trên bụi hoa vàng rồi vào đậu trong trái tim cô. Đôi cánh của bướm cứ đập mãi đập mãi làm lòng cô xao động trong một cảm giác khó gọi tên. Từ đó cô bắt gặp mình đôi lúc phân tâm, mắt nhìn trang sách mà lòng thì đã bay ra ngoài cửa sổ. Hôm trước nhỏ bạn không biết chép đâu đó bài thơ đem khoe cô. Cô lén ghi lại trong sổ tay một đoạn: “Trời hôm nay có người về ngang đây Chân đi nhẹ quá nhẹ hơn ngày Hồn tôi mỏng lắm xin đừng gió Gió quá hồn tôi bay lên cây.” (“Thơ nhỏ”, Du Tử Lê) Trái xay I Toàn Sâm, “Xay”, YouTube Cô thơ thẩn tự hỏi không biết hồn mình đang bay trên giàn thiên lý ngát hương hay vòm hoa huỳnh anh rực rỡ. Cô giận mình sao mỗi lần gởi xe, lấy xe là tim lại đập rộn rã như trống trường. Còn người đó nữa, sao hôm trước lại tự nhiên bỏ vào giỏ xe cô một gói xay nhung đen tuyền, đen như mắt người đó: “Cho bé nè.” Cô cuống quít cám ơn rồi dắt xe đi thật nhanh, bỏ lại tiếng càu nhàu đằng sau: “Em chưa kịp ăn mà anh đem cho ai vậy?” Và tiếng cười nhẹ: “Trái xay là cho con gái ăn, chứ cho ai nữa.” Cô nhiều lần ăn xay với bạn bè, đều thấy nó ngọt ngọt chua chua, ăn nhiều rát lưỡi, chỉ ngon khi vừa ăn vừa tán dóc với bạn bè. Vậy mà gói xay nhung đó cô cất kỹ, mỗi ngày ăn vài trái và thấy nó ngọt ngào làm sao. Cô muốn tìm một món quà đáp lễ mà nghĩ hoài chưa ra. Xay rừng I Slower pace of life, “Vào rừng hái xay”, YouTube Năm học mới bắt đầu, cô không thể tới thư viện thường xuyên nữa. Nhưng mỗi chủ nhật cô lại đến, yên tâm sẽ thấy nụ cười rất tươi ấy. Cô đã đổi chỗ ngồi sang bức tường hình vòm, để thỉnh thoảng nghe được vài câu chuyện bâng quơ giữa anh giữ xe và cậu trai. Chiều ấy, cô đang đọc sách, chợt nghe tiếng hỏi nhỏ: “Bao giờ anh đi?” “Chắc vài ngày nữa. Hôm nay anh làm bữa cuối.” Tim cô như một chú chim nhỏ vừa bị người nắm chặt, cô quên cả thở. Bài hát khi cô bước ra cửa chiều hôm ấy là “Mặt trời bé con” (Trần Tiến). “Đàn tôi hát câu gì mà sao cô bé cười ngộ ghê, đàn tôi hát câu gì mà sao chú bé ngồi mơ màng. Hạnh phúc quá đơn sơ, đời tôi đâu có ngờ, từng đêm cô bé chờ như chờ từng giấc mơ.” Lời hát từng chữ thấm vào lòng. Cô lấy hết can đảm nhìn vào mắt người đó khi trả vé xe và nhìn thấy một đôi mắt lấp lánh ánh cười ấm áp: “Bé ở lại học giỏi nghe.” “Cám…cám ơn anh. Chúc anh may mắn!” Đàn và mặt trời bé con I Marlon Reyes @ Unsplash Đường về nhà hôm nay sao xa quá. Cô bé thấy mắt mình cay cay rồi nhòa đi. Chỉ còn lại câu hát ngân vang trong lòng. “Đàn anh đã cho tôi trời xanh như ước mơ tuổi thơ, đàn anh đã cho tôi dòng sông mang cánh buồm khát vọng…” Cô bé biết mình sẽ mãi mãi nhớ một nụ cười và “mặt trời bé con”! * Giọng ca Thành Nghiệp: – “Em vẫn như ngày xưa”: https://www.youtube.com/watch?v=RKEkiY1Bmtc – “Mặt trời bé con”: https://www.youtube.com/watch?v=P_MoqoRMKts mlefood – Minh Lê Home Tiếng Việt Việt Nam V: Rau- Trái
English Enticing Vietnamese Sweet Sticky Rice August 9, 2024 Like sticky rice, like sweet soup – these sweet sticky rice dishes will surprise you! Read More
English P3 Tatsumi Bridge – Eternal Stone October 20, 2023October 20, 2023 A bridge, a shrine and a stone: an interplay of art, culture, and belief on the banks of the Shirakawa River. Read More
English The Allure of Hanoi’s Chilled Snail Dip October 4, 2024 Savor Hanoi’s delights: chilled snail dip & hot snail noodle soup. Read More